Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Anh Ba đi chém gió ở SunnyLands

Tô Hải: Một hội nghị thượng đỉnh vô vị đã diễn ra ở Sunnylands

Cuộc gặp mặt thượng đỉnh giữa Hoa Kỳ và 10 nước ASEAN tại một nơi đọc lên đã thấy có nhiều ánh nắng mặt trời, đã kết thúc một cách… vô “mầu sắc”, “vô mùi vị” và ít được truyền thông thế giới chú ý (thậm chí bị dè bỉu). Cũng chả hiểu nắng mặt trời vùng Nam California này nó nóng đến độ nào mà tất cả các vị đứng đầu đều phải bỏ cà vạt ở nhà nghỉ, hay… bỏ vào túi mà nhiều ký giả đều phán đoán là tính chất cuộc gặp này chắc chắn là “thiếu tính chính thức”, sẽ chẳng đi đến đâu và nó càng rõ ràng là nó đề cập có 2 vấn đề kinh tế và an ninh biển Đông nhưng chẳng có gì ký kết cụ thể, chính thức mà toàn là những điều “hứa hẹn”, “quan tâm”, những “sẽ”, những “cần phải”, “ghi nhận” khi bản “Tuyên bố cuối cùng 17 điểm” được phổ biến sau hai ngày làm việc ngắn ngủi.

Ngay cái điều mong ước của một số nước đang bị Trung Cộng “chơi cha” cũng như một số nước đang muốn tránh đụng tới hai chữ Trung Quốc để khỏi phải công khai tỏ thái độ “chống kẻ đang giúp mình cả tỷ tỷ USD”… cũng được lờ tịt đi, không một lần dám “phạm húy”! (ảnh 1,2)

Hơn nữa, cuộc gặp mặt này, chưa họp báo chí đã dự đoán nó sẽ chẳng giải quyết được gì và sẽ chẳng có những hiệp định, ký kết đa phương hay song phương gì cụ thể cả vì…

a-/ Không ít vị sẽ giã từ chính trường ngay năm nay (ít nhất là 4 vị) nên chẳng dại gì mà dính vô những chuyện “tế nhị”, đặc biệt là chuyện căng thẳng do Trung cộng gây ra ở Biển Đông! Tốt nhất là… nhuờng cho các vị kế tiếp!

b-/ Lòng tin tưởng của ASEAN vào cường quốc Hoa Kỳ suốt thời Obama đại diện, đã gần như cạn kiệt, nhất là sau 2 lần Obama đã “lỡ hen” với tổ chức này từ năm 2013 để rồi chính năm 2013 lại tiếp đón Tập Cận Bình ngay trên mảnh đất Sunnylands này đầu tiên!?

c-/ Nội bộ 10 nước Asean là 10 xu hướng, 10 chính thể, 10 trình độ kinh tế, quốc phòng, xã hội, 10 mục tiêu xây dựng thể chế chẳng ai giống ai, thậm chí hoàn toàn khác nhau để người Mỹ có thể coi nhẹ cái khối 6,7 trăm triệu người này ưu tiên hơn khối 1,4 tỷ người… Trung Quốc được!

Chả thế mà báo chí Mỹ đã đưa lên nhận xét ngay trước khi cuộc gặp mặt bắt đầu 2 ngày là: "A crowd of dictators is coming to Southern California" (Một đám nhà độc tài đang đến Nam California). Trong 10 quốc gia ASEAN thì có đến 7 được cho là có lãnh đạo độc tài là Hun Sen của Cambodia, Prayuth Chan-o-cha của Thái Lan, Najib Razak của Malaysia, Hassanal Bolkiah của Brunei, Thein Sein của Malaysia, Choummaly Sayasone của Lào và Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam”(Los Angeles Times)

Còn Reuter thì thẳng thừng ngay khi Sunnylands đang họp: “Nhưng năm 2013, vì khủng hoảng ngân sách với quốc hội Mỹ mà Obama đã hủy chuyến đi họp APEC ở Indonesia và ASEAN ở Brunei làm lãnh đạo các quốc gia này thất vọng và mất niềm tin vào Hoa Kỳ. Cần phải nhấn mạnh Tổng thống Mỹ Barack Obama rất yếu về đối ngoại, từ Ukraine, đến Syria, Iran…” Vì thế, ASEAN không tin có thể tìm được sự ủng hộ của Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của Obama trong năm cuối nhiệm kỳ trong cách giải quyết tranh chấp ở Biển Đông.

Đơn giản, quan hệ thương mại Mỹ-Trung quan trọng hơn là với ASEAN….

Riêng tờ “Thời báo Hoàn cầu” của Tầu cộng thì nói thẳng chẳng cần giữ kẽ: “Sunnylands không phải là nơi để bàn về Biển Đông! Asean không có mong muốn đó và Mỹ biết họ không thể làm được”.

Tóm lại: BÓNG DÁNG TRUNG QUỐC VẪN HIỆN DIỆN TẠI CUỘC HỌP!!

Riêng báo Pháp, những tờ danh tiếng nhất như Le Monde, Le Figaro… tuy gần như lờ đi cái cuộc họp mà họ cho là vô vị, vô mầu sắc, (insipide) và “chả đi đến đâu” này cũng có vài bài đọc lên khá… “sốc”. Ví dụ:

“Alors que la relation sino-américaine continue à connaître de nombreuses difficultés, notamment sur fond d’agressivité chinoise en mer de Chine du sud, certains pays de l’Asean manifestent leur inquiétude face aux visées de Pékin. Mais ces dix pays de l’Asean – Birmanie, Thaïlande, Malaisie, Singapour, Laos, Cambodge, Vietnam, Indonésie, Philippines, sultanat de Brunei – sont divisés quant à l’attitude à adopter vis-à-vis de la Chine.

Lèse-majesté ….Parmis ces nations…la Thailande (*) (Tạm dịch: Trong khi quan hệ Mỹ Trung tiếp tục gặp rất nhiều khó khăn, nhất là do sự gây hấn của Tầu tại Biển nam Trung Hoa, một số nước nào đó của khối Asean – Burma, Thailan, Malaixia, Singapore, Lào, Campuchia, Việt Nam, Indonesia, Philippines, Brunei – đang chia rẽ về thái độ nên có với Trung Quốc… Tội khi quân! Trong số nước đó là… Thái Lan!”

Đặc biệt có cái tít một bài báo in đậm “nói” lên một sự thật… dễ sợ cho những ai chưa biết (hay cố giấu?) chuyện Tầu cộng đang tiến hành biến cái nước Lào thành “cục pin” của Đông Nam Á qua việc đầu tư của Thái Lan vào hệ thống thủy điện suốt dòng Mê-Kông và đường sắt xuyên quốc gia Trung Quốc – Lào – Thái. Bài báo chạy tít to tướng ngay ngày 15/2/2016 giữa lúc ông Obama đón từng nguyên thủ quốc gia đổ bộ xuống Sunnylands: Alliée historique des Etats-Unis, la Thaïlande lorgne vers la Chine. Nghĩa là: Đồng minh lịch sử với Hoa Kỳ, Thái-Lan đang dòm ngó về phía Trung Quốc.

Cũng chẳng có gì là lạ khi, ngay cái nước VN, đáng lẽ mong đợi nhất ở cái Hội nghị Sunnylands lần này, cũng chẳng tin tưởng gì vào kết quả tích cực nhỡn tiền của nó khi thì “không cho rồi lại cho” ông thủ tướng thực tế đã hết quyền hành đi dự để chỉ được phép nói những điều cực kỳ nhũn nhặn, chung chung, khiêm tốn, xa xôi, hiểu ngầm chứ cũng chẳng dám chỉ thẳng vào đứa nào, chỗ nào bị đặt sân bay, tên lửa, nơi nào đang bị “quân sự nhóa”, nơi nào trên Biển Đông đang bị biến thành một “hàng không mẫu hạm không thể đánh chìm”?

Lời lẽ yếm thế đến nỗi bị một blogger ví như một “đống sắt rỉ” như sau: Đề nghị với TT Obama “nên có tiếng nói mạnh mẽ và những hành động thiết thực hơn, hiệu quả hơn để yêu cầu chấm dứt các hoạt đông làm thay đổi nguyên trạng ở Biển Đông, đặc biệt là việc xây dựng các đảo với qui mô lớn, chấm dứt ngay việc quân sự hoá Biển Đông…”

Chỉ có thế và… hết! Trừ một cử chỉ đáng để truyền thông thế giới đưa ảnh và tin! Đó là cảnh cầm tay một cháu nữ du học sinh ra cái vẻ gần gũi quần chúng… để chẳng nói gì và có mục đích gì mà lại gây nên lắm điều dở hơn điều hay. (ảnh 3)

Trong khi đó, mỗi người đứng đầu của mỗi nước họ đều nắm bắt được cái mục đích vu vơ và chẳng hiệu quả gì của chuyến công du này nên đã có chương trình hoạt động riêng lẻ có lợi cho họ và cho đất nước họ. Ví dụ Thủ Tướng Singapore đã tranh thủ chuyến đi Nam California này mà đến thăm Silicon Valley cả 4 ngày trước đó với mục đích tìm kiếm nhân tài đang thiếu độ 34.000 người cho một quốc gia thông minh (Smart nation) những năm tới. Báo Straits Times, tháp tùng cùng ông lý Hiển Long đã viết như sau:

Trang Facebook của ông Lý những ngày qua cập nhật đầy đủ các cuộc gặp gỡ với dàn lãnh đạo cao cấp của thế giới công nghệ, các tỉ phú gồm có: Elon Musk – nhà sáng lập Tesla Motors và SpaceX; Eric Schmidt và Sundar Pichai – lần lượt là lãnh đạo của Alphabet và Google; Tim Cook – giám đốc Hãng công nghệ Apple; Mark Zuckerberg – ông chủ Facebook... Trong các cuộc trò chuyện, Thủ tướng Lý không giấu giếm hai mối quan tâm lớn: một là hiện thực hóa dự án “Smart Nation” (Quốc gia thông minh) của Singapore, và hai là làm sao lôi kéo hiền tài về phục vụ đất nước mình (Thiếu 34.000 chuyên gia công nghệ thông tin trong năm tới…” (ảnh 4)

Còn vợ chồng tổng thống Widodo của Indonesia (cả hai dều giỏi tiếng Anh) thì tranh thủ đến tận nhà để làm việc với ông trùm facebook Mark Zuckenberg về chương trình phổ thông facebọok cho toàn dân Indonexia trong thời gian sớm nhất nhằm đẩy mạnh dân trí và dân chủ hóa đất nước… (ảnh 5)

Riêng ở Việt Nam thì… có lẽ đã có chỉ đạo nên báo chí cũng chỉ đăng vài bài chung chung. Không thấy “đại thắng” hay “thành công mỹ mãn” gì về chuyến đi này của ông Dũng, kể cả tuyên bố 17 điểm cũng không có mặt trên các tờ báo lớn. Chỉ độc có một tờ Một Thế Giới là dám bốc nhằng “nhét” một lời hứa không hề có vào miệng ông Obama mà không lo bị kiện là: “Ông Obama hứa giúp Đông Nam Á chống bành trướng Trung Quốc”?!

Ấy vậy mà cuộc đi và về không kèn không trống của anh ba X đến hôm nay (22/2//2016) vẫn không ngớt lên mạng của các nhà blogger, facebooker lề trái!? Đủ kiểu đánh giá và phán đoán, thậm chí công kích nhau do không đồng quan điểm. Có người có tư tưởng ủng hộ anh Ba còn cho là “6 tháng nữa, anh Ba sẽ lật ngược thế cờ”, hoặc “Cuộc xuất hiện của anh Ba ở Sunnylands lần này là một thắng lợi của ‘phe’ ủng hộ anh Ba”??

Riêng mình, chỉ xin nhắc lại một nhận định chủ quan (đã viết một stt ngắn gọn trên FB của mình) như sau: NẾU CÁI HỘI NGHỊ VÔ VỊ NÀY NÓ QUAN TRỌNG VÀ ẢNH HƯỞNG TỚI TƯƠNG LAI CỦA ĐẤT NƯỚC, DÙ NHIỀU HAY ÍT THÌ “NGƯỜI TA” ĐÃ CHẲNG ĐỂ CHO ANH BA ĐI ĐỂ RỒI LẠI TUYÊN BỐ NHĂNG NHÍT NGHE CÓ VẺ HAY HAY, NHƯNG KHÔNG CÓ LỢI CHO MỐI TÌNH HỮU NGHỊ VIỆT TRUNG ĐÂU!

Quan điểm của mình, dựa trên tài liệu có được nhờ truyền thông nước ngoài, đúng hay sai, xin lỗi, cho mình được phát huy tí… dân chủ nhé! Ném đá bắt mình phải nghe theo ai, viết như ai đó, thì đúng là ăn phải của “rơi rớt” của chủ nghĩa “đảng ta là chân lý sáng ngời” đấy!

Đảng cử đảng bầu - dân chủ giả cầy ở Việt nam.

Thiện Ý/ VOA: Việt Nam không có dân cử, dân bầu – Chỉ có Đảng cử, Đảng bầu

Trong buổi họp báo ngày kết thúc Đại hội XII của đảng CSVN Tổng Bí thư tái cử Nguyễn Phú Trọng đã bác bỏ những chỉ trích về chế độ độc đảng, độc tài toàn trị của đảng CSVN. Theo ông, đó là một chế độ “dân chủ tập trung” do tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách, «dân chủ hơn hẳn» một số nước có tổ chức phổ thông đầu phiếu bầu ra những người lãnh đạo cao nhất nước “nhân danh là dân chủ nhưng cá nhân quyết định tất”.và cho rằng Việt Nam “dân chủ đến thế là cùng”.

Nhưng sự thật là như thế nào?

I/- Việt Nam không có dân cử, dân bầu

Việt Nam không có dân cử, dân bầu, vì không có chế độ dân chủ pháp trị, đa đảng. Nghĩa là một chế độ trong đó người dân được quyền chọn lựa, thông qua một quốc hội lập hiến gồm những đại biểu do người dân bầu ra qua phổ thông bầu phiếu tự do, trưc tiếp và kín. Quốc hội lập hiến có nhiệm vụ soạn thảo ra một bản hiến pháp thiết định chế độ chính trị theo đúng ý muốn của người dân, với các cơ quan công quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp được tổ chức và điều hành bởi những người dân cử và công cử (công chức) hưởng lương do tiền thuế của dân. Trong một chế độ như thế, bất cứ người dân nào có năng lực và hội đủ điều kiện cũng có quyền tự do ứng cử với tư cách cá nhân hay đảng phái chính trị để được người dân tuyển chọn vào các chức vụ dân cử ; hay tự do ứng tuyển vào các chức vụ công cử (công chức) để được thẩm quyền các cấp các ngành tuyển chọn vào các cơ quan công quyền quốc gia – gọi chung là bộ máy Nhà nước, với cơ chế của một chính quyền của dân, do dân và vì dân, làm nhiệm vụ quản lý đất nước mưu cầu hạnh phúc riêng cũng như chung, theo đúng ý nguyện của người chủ đất nước là nhân dân.

Muốn làm theo đúng ý nguyện của nhân dân, những công bộc dân cử hay công chức các cấp các ngành phải lãnh đạo, quản lý đất nước theo hiến pháp và hệ thống pháp luật do các cơ quan dân cử có thẩm quyền (quốc hội, cơ quan dân cử các cấp…) lập ra, có hiệu lực cưỡng hành và chế tài vi phạm đối với mọi người dân cũng như những công bộc làm việc cho dân trong guồng máy công quyền quốc gia, từ trung ương đến các địa phương.

Trên đây là những yếu tính đặc trưng của một chế độ dân chủ pháp trị, đa đảng. Việt Nam không có những yếu tính đặc trưng này. Vì sự hình thành chế độ chính trị Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam không xuất phát từ ý nguyện của nhân dân, mà chỉ là sự áp đặt đơn phương của đảng CSVN. Vì hiến pháp làm căn bản pháp lý thiết lập chế độ này không do một “quốc hội  của dân, do dân và vì dân” do dân cử, dân bầu; mà do một “quốc hội của đảng, do đảng và vì đảng CSVN” do đảng cử, đảng bầu, với quyền thống trị độc tôn (Điều 4 Hiến pháp hiện hành) trong một chế độ độc tài toàn trị.

II/- Việt Nam chỉ có Đảng cử, Đảng bầu

Việt Nam không có dân cử, dân bầu, mà chỉ có đảng cử, đảng bầu, vì là một chế độ độc tài toàn trị, độc đảng, quyền làm chủ của nhân dân đã bị đảng CSVN tước đoạt hoàn toàn. Bởi vì, trong chế độ này không người dân nào được quyền tự do bầu cử và ứng cử các chức vụ dân cử từ trung ương đến các địa phương. Các chức vụ lãnh đạo lớn bé trong guồng máy công quyền đều là đảng viên CS hay có lý lịch được đảng CSVN đánh giá theo quan điểm, lập trường chính trị của đảng CS.

Đó là một thực tế không cần nói ra thì nhân dân Việt Nam ở trong nước lẫn hải ngoại cũng như quốc tế đều biết Ông Tổng Trọng đã nói láo không biết ngượng. Những người lãnh đạo cao nhất nước ở các quốc gia dân chủ là do chính người dân bầu chọn trong số các ứng cử viên tự do hay do đảng phái chính trị đưa ra, trong các cuộc bầu cử tự do. Trong khi tại Việt Nam, những người đứng đầu nước, như tổng bí thư đảng CSVN, chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội, thủ tướng chính phủ  lại do đại hội đảng CSVN cử ra, sau đó đưa ra cho một “quốc hội của đảng, do đảng và vì đảng CSVN” biểu quyết thông qua. Hầu hết đại biểu của quốc hội này là đảng viên CS, trước đó đều phải được Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, một tổ chức ngoại vi của đảng CSVN, gạn lọc giới thiệu làm ứng cử viên cho dân bầu trong các cuộc bầu cử chiếu lệ, hình thức do “Chính quyền của đảng, do đảng và vì đảng” tổ chức, kiểm soát; người dân không có sự chọn lựa nào khác vì các ứng viên không do dân cử, dân bầu.

Đến đây cũng cần vạch trần sự khoe khoang láo khoét của Ông Tổng Trọng khi coi việc bầu bán các chức vụ chóp bu của đảng và nhà nước qua Đại hội Đảng XII vừa qua là “dân chủ đến thế là cùng”. Vì qua cách ứng cử và bầu cử vẫn theo nguyên tắc “Đảng cử, đảng bầu” như đối với nhân dân, mà còn chặt chẽ hơn nhiều. Các ứng cử viên không được tư ứng cử mà phải được các ủy viên Bộ Chính trị đề cử, để được một Hội nghị của Ban Chấp hành Trung ương thông qua. Các ứng viên này được giới thiệu cho khoảng 1500 đại biểu do các cấp bộ đảng cử ra tham gia đại hội để bầu ra các chức vụ cao nhất đảng và nhà nước. Nếu có sự đề cử ở đại hội, người được đề cử phải từ chối. Nếu sau đó đa số đại biểu tham dự đại hội biểu quyết không cho từ chối mới được coi là ứng cử viên để đại hội biểu quyết bầu chọn.Mọi người ai cũng thấy qua Đại hội XII của Đảng CSVN phe cánh Ông Tổng Trọng đã khai thác triệt để nguyên tắc “Đảng cử, đảng bầu” để loại trừ nhau, làm gì có nguyên tắc dân chủ trong đảng để Ông Trọng dựa vào đó mà tự hào “dân chủ đến thế là cùng”?

III/- Kết luận

Hiển nhiên Việt Nam không có “Dân cử, dân bầu” mà chỉ có “Đảng cử, đảng bầu” kể từ khi đảng CSVN áp đặt chế độ độc tài, độc đảng, bởi vì dưới chế độ này các quyền dân chủ, dân sinh, nhân quyền đều bị đảng CSVN tước đoạt.

Thực tế cũng như thực chất là thế, nhưng người đứng đầu  đảng CSVN là Ông Nguyễn Phú Trọng đến giờ này vẫn khoe khoang vế cái gọi là “nền dân chủ tập trung” trong chế độ độc tài, độc đảng là «dân chủ hơn hẳn» các nước dân chủ thứ thiệt khác trên thế giới.

Để tự soi lại mình, đề nghị Ông Tổng Trọng cần nhìn qua cuộc bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ và các chức vụ dân cử hiện đang diễn ra sôi nổi, dân chủ như thế nào để biết thế nào là “dân cử, dân bầu” các chức vụ dứng đầu nhà nước. Đồng thời, nếu Ông Trọng có thiện chí muốn Việt Nam có được chế độ do “dân cử, dân bầu” thực sự  như Hoa Kỳ, xin Ông và đảng của Ông hãy nhìn qua nước láng giềng Miến Điện, hỏi Tổng thống Thein Sein và tập đoàn quân phiệt Miến Điện xem họ đã chuyển đổi sang chế độ chính trị “dân cử, dân bầu” ra sao.

Chú thích: Nhớ lại trước khi qua Hoa Kỳ đoàn tụ gia đình vào năm 1972, đến chào tạm biệt một người bạn thân, “một đảng viên cộng sản chân chính”, chúng tôi có trao cho bạn một tập vở học trò dầy 100 trang, trong đó góp ý chi tiết về hai vấn đề căn bản của đất nước: Chính trị và kinh tế. Riêng về chính trị, chúng tôi đề nghị hai điểm:

– Một là dân chủ hóa trong đảng. Theo đó các chức vụ hàng đầu của đảng CSVN như tổng bí thư chẳng hạn, nên để cho tất cả các đảng viên có Thẻ Đỏ được bầu trực tiếp, với các ứng viên ở mọi cấp được tự ứng cử hay đề cử. Cách này để tránh tập trung quyền lực quá lớn trong một nhóm nhỏ (Bộ Chính trị…), nạn bè phái, phân hóa, ngăn cản các tài năng mới của đảng vươn lên…..

– Hai là, để quyền làm chủ của nhân dân được tôn trọng, nếu Đảng không chấp nhận đa nguyên, đa đảng, có thể vẫn duy trì “Nhất nguyên xã hội chủ nghĩa” nhưng với lưỡng đảng Mác-xít. Ví dụ Đảng CSVN và Đảng Xã hội  Việt Nam (XHVN) chẳng hạn. Vì về mặt lý luận Mác-xít vẫn đúng: Đảng CSVN hay Đảng XHVN vẫn là đảng của giai cấp vô sản, bảo vệ quyền lợi cho giai cấp vô sản. Tương tự như đảng Cộng hòa hay đảng Dân chủ ở Hoa Kỳ đều là đảng của giai cấp tư sản, bảo vệ quyền lợi cho giai cấp tư sản….

Vào khoảng năm 1988, trong một cuộc thuyết trình tại trụ sở Hội Luật gia TP HCM,về công cuộc cải tổ ở Liên Xô, với thuyết trình viên từ Trung ương Hà Nội, chúng  tôi lần đầu tiên đã đưa ra đề nghị trên. Thuyết trình viên đã trả lời rằng “Ý kiến của  đồng chí độc đáo đấy. Ở Liên Xô cũng có người đề nghị như thế, nhưng đã bị đồng chí Mikhail Gorbachev bác bỏ…” .Lần thứ hai vào khoảng 1989-1991, chúng tôi đã trình bầy chi tiết hơn trong bài thi môn chính trị cuối khóa học chuyên tu kéo dài 16 tháng có trả học phí (khoảng 1.5 chỉ vàng y) dành cho những người có cử nhân luật và tốt nghiệp Quốc gia hành chánh như là để hợp thức hóa văn bằng chế độ cũ ở Miền Nam. Kết quả tôi bị đánh rớt môn học này, nhưng được thi lại để được tốt nghiệp.

Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

Xã phá rừng, dân vây trụ sở

Quảng Nam: Người dân vây trụ sở xã phản đối phá rừng, nuôi tôm
THỨ NĂM, 18/02/2016 20:15
Cho rằng bể chứa nước biển sẽ phá đi cánh rừng chắn sóng dài hơn 2km, gây ô nhiễm môi trường, hàng trăm người đã kéo lên trụ sở xã gây sức ép, ngăn cản dự án triển khai.


Ngày 18/12, hơn 300 người dân thôn Long Thạnh (xã Tam Tiến, Núi Thành, Quảng Nam), kéo lên trụ sở UBND xã để gây sức ép, đòi ngừng dự án xây bể chứa nước biển tại thôn này. Người dân vây kín chủ tịch xã để chất vất việc dự án chưa được sự đồng thuận nhưng vẫn cho triển khai.


Hàng trăm người dân vây kín trụ sở xã Tam Tiến để gây sức ép. Ảnh. Tiến Hùng.
Theo người dân, đầu tháng 11/2015, ông Nguyễn Giúp, Chủ tịch xã Tam Tiến xuống thôn tổ chức họp dân, lấy ý kiến để xây dựng bệ chứa nước biển trong khu vực thôn này. Khi phần lớn hộ dân thôn Long Thạnh phản đối vì lo ngại ảnh hưởng môi trường…, vị chủ tịch xã tuyên bố  "dân không đồng ý thì xã cũng làm", khiến hàng trăm người bức xúc bỏ về.

Đây là công trình thuộc dự án xây dựng vùng nuôi tôm tập trung theo hướng công nghiệp được tỉnh Quảng Nam phê duyệt, giao Sở Nông nghiệp làm chủ đầu tư. Dự án với nguồn vốn của Nhà nước, ngoài bể lắng nước mặn dự kiến rộng khoảng 7 hecta còn có các công trình khác như kênh cấp, thoát nước; hệ thống giao thông; điện; ao xử lý nước thải…. Vùng rừng phi lao phòng hộ dài hơn 2km ở thôn Long Thạnh được chọn làm nơi xây bể lắng nước mặn, cách biển khoảng 100m.

"Rừng phi lao chắn sóng đã tồn tại từ nhiều đời nay, giờ phá đi sẽ ảnh hưởng đến người dân, cả khu vực này có nguy cơ bị kéo xuống biển. Làm một bể nước mặn lớn như vậy gần khu dân cư, nước cũng sẽ xâm nhập xuống mặt nước vốn cũng đang bị nhiễm mặn, khiến các hộ dân xung quanh không thể sử dụng để sinh hoạt", ông Huỳnh Đạo (63 tuổi), nói.


Khoảng 2km rừng phi lao chắn sóng sẽ bị phá nếu xây bể nước. Ảnh. Tiến Hùng.
Ngoài ra, theo người dân việc xây bể nước cũng sẽ bịt kín đường ra biển đồng thời làm nguy cơ sạt lở ở khu vực này. Theo quy hoạch, khu vực này chỉ có chức năng trồng rừng phòng hộ, chứ không phát triển nuôi tôm.

Khi người dân vẫn chưa đồng thuận với dự án, tối 16/2 nhiều đám cháy xuất hiện tại cánh rừng phi lao này. "Có khoảng 15 đám cháy nằm rãi rác trong cánh rừng, may mắn người dân phát hiện sớm nên kịp thời dập tắt. Ở những đám cháy có mùi xăng, chúng tôi nghi ngờ kẻ nào đó cố tình đốt cánh rừng này", anh Võ Quang Trường (37 tuổi), nói.

Sáng 17/2, dân thôn Long Thạnh cho rằng kẻ đốt rừng phi lao chính là người của dự án nên khi thấy xe tải chở vật liệu xuống khởi công, họ đã lập tực chặn xe. Công an xã đã có mặt để vãn hồi trật tự, tuy nhiên xe chở vật liệu sau đó phải "rút lui".

Cho rằng hai trong số hàng trăm người dân lớn tiếng gây rối, công an xã Tam Tiến sau đó gửi giấy mời họ lên làm việc. Sáng 18/2, hàng trăm người dân "hộ tống" hai thanh niên lên trụ sở đồng thời tìm gặp chủ tịch xã để làm rõ việc đốt rừng và khởi công dự án khi chưa có sự đồng thuận từ dân. Người dân tụ tập trong trụ sở đến hết buổi trưa nhưng vẫn không có cuộc đối thoại nào nên đành phải ra về.


Người dân mua trống, tổ chức canh gác cho cánh rừng nhằm đề phòng tiếp tục bị đốt. Ảnh. Tiến Hùng.
Lo ngại có kẻ tiếp tục lén lút đốt rừng đồng thời cho người khởi công dự án, người dân trong thôn mua trống, tổ chức người "canh gác" ở khu vực này. "Nếu phát hiện xe chở vật liệu và có người lạ đốt rừng, tiếng trống vang lên lập tức hàng trăm người dân sẽ có mặt", ông Huỳnh Đạo nói.

Trao đổi với VnExpress, Chủ tịch UBND xã Tam Tiến, cho rằng người dân không đồng ý là do lo lắng xây dựng bể chứa lắng sẽ ảnh hưởng đến môi trường. "Họ còn tư tưởng bảo thủ, nặng nề khi cho rằng xây dựng trên đất thôn Long Thạnh mà không hề được hưởng lợi. Về đối tượng lén lút đốt rừng của người dân, lãnh đạo địa phương đang tích cực làm việc với cơ quan điều tra để làm rõ. Quan điểm của chính quyền là cùng với chủ đầu tư tiếp tục vận động, giải thích với người dân để ủng hộ dự án nuôi tôm bền vững”, ông Giúp nói.

Theo Tiến Hùng - VnExpress

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2016

Thư ngỏ gửi ông Chung chủ tịch HN

Vũ Linh: Thư ngỏ gửi ông Chung

Hà nội, ngày 16 tháng 2 năm 2016

Kính gửi ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà nội

Tôi là Vũ Linh, số nhà 31/43/4 , đường Xuân Diệu, phường Quảng An, quận Tây Hồ, Hà Nội. Xin gửi đến ông chủ tịch đôi lời:

Tàu chuẩn bị đánh Việt nam như thế nào ?

 Tóm tắt : ( ta nên so sánh phía VN khi đó- cuối 1978 -  bộ tổng tham mưu cũng đi thị sát biên giới Việt Trung về và báo cáo Tq chưa có tổ chức đánh lớn )

"Gerald Segal cho rằng động cơ chính của Trung Quốc trong tấn công Việt Nam là kiềm chế tham vọng và sự xâm lược của Việt Nam ở Đông Nam Á, ngăn chặn mối đe dọa Việt Nam đối với an ninh quốc gia Trung Quốc và phơi bày chỗ yếu của Liên Xô."

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Tổng Trọng bị đá vào ... Ấy.

Tổng bia thư  và cuộc cờ "cầm đạo"

Liệu TBT và những đồng chí của ông có quyết liệt tận cùng, “chinh chiến” với hội chứng “củ khoai tây”, phát triển đất nước bằng chính những cải cách mang tính sinh tử, sống còn?
Hà Nội và những tỉnh miền núi phía bắc, miền Trung những ngày này, chưa bao giờ gặp phải những cơn mưa rét giá lạnh thấu xương. Thậm chí, lần đầu tiên băng tuyết phủ trắng xóa một số vùng cao. Hàng trăm trâu bò ngã quỵ, chết rét. Còn trẻ em miền núi nhiều nơi chỉ phong phanh tấm áo mỏng, thật xót đau. Dù không ít đoàn từ thiện đã nhanh chóng chuyển gạo, áo ấm chia sẻ cho người dân vùng khó khăn. 
Người già và cuộc cờ “05 cầm”